Nếu một ngày duyên tình đứt gánh giữa đường, bạn hãy xem tất cả như một sự an bài của số phận. Đừng trách móc, đừng giận hờn, cũng đừng oán hận vì chí ít mình đã từng là gì đó của nhau...
Khi yêu người ta thường mải mê đắm chìm trong thế giới của nhau, mải tận hưởng những phút giây ngọt ngào bên nhau, quấn quýt bên nhau như thể thế giới chỉ của riêng hai người. Để rồi, vì một hoặc vài lí do nào đó, duyên tình đứt gánh giữa đường, thế giới nhỏ bé mình mải mê đắm chìm bấy lâu nay đó sụp đổ, và rồi người ta quay sang tìm lý do, oán trách, giận hờn nhau....
Oán trách, giận hờn liệu có cứu vãn được mối quan hệ đó không?
Oán trách, giận hờn liệu có mang những tháng ngày tươi đẹp đó quay trở về không?
Oán trách, giận hờn liệu có khiến đối phương suy nghĩ lại và tình cảm người đó sẽ lại được như ban đầu không?
Giá mà câu trả lời cho tất cả những câu hỏi đó là có thì tốt biết bao. Tiếc là bát nước hất đi sẽ chẳng thể lấy lại được. Gương kia đã vỡ có cố dính lại cũng khó sử dụng tiếp vì dấu vết mà nó để lại không thể xoá nhoà được. Một mối quan hệ nếu đã đi đến đổ vỡ thì hãy để nó ra đi một cách tự nhiên và thanh thản.
Hãy xem tất cả như một sự an bài của số phận.
Là số phận đã mang hai người đến bên nhau. Chẳng phải tình cờ mà hai người lạc vào thế giới của nhau. Chẳng phải vô tình mà hai đường thẳng đang chạy song song lại gặp nhau tại một điểm. Chẳng phải vô cớ mà bạn lại gặp gỡ người đó rồi dần dần nhận ra yêu người đó lúc nào không hay.
Và cũng thật trớ trêu thay, chính số phận đôi khi lại thật biết trêu đùa người khác. Gắn kết người ta là thế, mang lại hạnh phúc cho người ta nhiều đến thế, rồi một ngày lại "trái tính trái nết" chia rẽ cả hai. Số phận muốn như thế thì bạn sẽ chẳng thể làm gì chống lại được.
Hãy biết học hai từ "chấp nhận" vì bạn chẳng có lựa chọn nào khác.
Yếu đuối ư? Mong người ta sẽ thương hại mình mà quay lại ư? Nếu bạn có mảy may suy nghĩ như vậy thì bạn đang quên mất giá trị của bản thân mình rồi. Bạn nên nhớ bạn muốn mình là ai thì bạn sẽ là người như thế. Bạn muốn yếu đuối ư? Được thôi. Bạn cứ việc yếu đuối, vùi mình trong những tháng ngày đau khổ, hay khóc hết nước mắt đi. Rồi sao? Người ta đã không còn tình cảm thì sẽ chẳng còn mảy may bận tâm. Nếu người ta biết có khi người ta còn coi bạn như đang làm trò, hay giả điên giả khùng và ném cho bạn cái nhìn thương hại không hơn không kém. Tệ bạc hơn, sẽ có kẻ nhìn vào đó và tự đắc về bản thân có tài làm cho người khác thất điên bát đảo. Bạn hành hạ bản thân mình để đổi lấy sự hả hê của người khác sao? Đừng! Đừng bao giờ để những điều đó xảy ra với bạn. Rồi sẽ có lúc bạn nhìn lại và thấy mình thật ngu ngốc. Không cần biết khóc lóc và khổ sở vì người đó có xứng đáng hay không, việc bạn làm trước tiên là không xứng đáng với bản thân bạn. Bạn đừng quên bạn may mắn có được những gì và trên thế giới còn biết bao người kém may mắn hơn bạn. Đừng nghĩ rằng mất đi người đó là mất đi cả thế giới. Thật ấu trĩ! Nếu người ta là của bạn thì không bao giờ bạn phải lo đánh mất. Và người đó dù thế nào cũng chỉ là một hạt cát nhỏ trong cả một đại dương lớn mênh mông. Thế giới của bạn rộng lớn hơn thế nhiều. Đó là gia đình, bạn bè, trường lớp và công việc của bạn. Hãy mở toang cánh cửa bạn tự giam mình bấy lâu và bước ra thế giới rộng lớn ấy. Bạn sẽ thấy đó mới chính là thế giới của bạn mà bấy lâu nay bị lãng quên.
Nhưng tuyệt nhiên bạn đừng vì lí do gì mà oán giận đối phương. Dù lí do dẫn đến sự đổ vỡ mối quan hệ này là gì chăng nữa cũng sẽ chẳng quan trọng. Trong cuộc sống có nhiều điều không cần biết sẽ tốt hơn. Quan trọng hơn là bạn đừng quên rằng cả hai đã có những khoảnh khắc ngọt ngào với nhau. Người ấy có thể cũng có những điểm đáng yêu và hợp với bạn đấy. Người ấy có thể từng dành cho bạn những cử chỉ, hành động lãng mạn, khó quên đấy. Bạn chắc không thể quên và cũng đừng cố quên. Hãy coi tất cả chỉ là kỉ niệm đẹp trong quá khứ. Hãy coi mối quan hệ đó như một phép thử để tìm ra lời giải cho ẩn số lớn của cuộc đời mình - một nửa bí ẩn. Với người ấy nếu không nên duyên gắn kết trọn đời được thì hãy nghĩ đơn giản là phép thử không thành công và một phép thử khác thành công hơn đang chờ đợi bạn trong tương lai. Thay vì buồn đau hay oán trách, hãy mỉm cười và nói với bản thân mỗi khi kỉ niệm ùa về rằng: mình cũng từng có những lúc hạnh phúc như vậy. Và rồi bước tiếp thôi, tạo cơ hội cho những trải nghiệm mới. Biết đâu, hạnh phúc sẽ lại đến, nhưng trong hình hài khác, và với một người khác...